Có ai đã từng nói: “Hãy tự đứng lên bằng chính đôi chân của mình. Nhưng với riêng tôi, tôi đã đứng lên bằng đôi chân của bạn tôi”. Đó là tâm sự của cô học trò khuyết tật Nguyễn Thị Liên, lớp 11B8, trường THPT Lê Văn Hưu.
Nói đến em Nguyễn Thị Lân, học sinh lớp 11B8, trường THPT Lê Văn Hưu, huyện Thiệu Hóa, Thanh Hóa, thầy cô và bạn bè trong trường không ai là không biết và cảm phục trước nghị lực, và tình cảm của Lân đối với bạn.
Lân là con cả trong gia đình có ba chị em. Hoàn cảnh gia đình khó khăn nên bố mẹ Lân phải tha hương vào Nam kiếm sống. Là chị cả trong nhà nên Lân sớm trở thành trụ cột chính của gia đình với ông bà nội bị mù lòa, năm nay đã hơn 80 tuổi và hai đứa em thơ.
Hơn 9 năm qua, Liên đến trường trên đôi chân của bạn |
Hàng ngày, Lân phải dậy thật sớm để chuẩn bị cơm nước cho ông bà và đưa hai em đến trường. Xong xuôi mọi việc, Lân mới vội vàng cắp sách tới trường. Học xong, lại cập rập về nhà nấu cơm cho ông bà và hai em, rồi dọn dẹp nhà cửa. Tuy còn ít tuổi, nhưng Lân đã phải lo toan mọi công việc chính trong gia đình, thay bố mẹ chăm sóc ông bà và hai em.
Gánh nặng gia đình sớm đè nặng lên đôi vai cô học trò nghèo. Nhưng vượt lên những khó khăn trong cuộc sống, hơn 9 năm qua, hàng ngày cô học trò nghèo Nguyễn Thị Lân vẫn kiên trì làm đôi chân cho bạn đến trường.
Đôi bạn thân nhau từ bé, nhưng điều bất hạnh ập đến với Liên sau một lần em bị sốt cao, biến chứng thành co rút gân trên các khớp trong cơ thể. Liên bị liệt hai chân, mắt phải mờ dần, hai tay cũng teo lại và yếu đi. Không lâu sau, bố Liên lại qua đời do căn bệnh xơ gan. Bản thân mẹ Liên cũng bị căn bệnh tiểu đường dày vò, ăn uống thất thường nên cơ thể suy nhược. Cuộc sống tưởng chừng như sụp đổ trước mặt Liên. Nhiều lần Liên đã phải nghỉ học vì không có ai đưa đón.
Thấy bạn ham học nhưng vì hoàn cảnh tật nguyền, mẹ lại đau ốm triền miên, hai chị gái Liên lại học xa nhà nên Lân đã tới động viên và tình nguyện cõng bạn tới trường. Hoàn cảnh gia đình khó khăn, Liên chưa có xe đạp để đi nên hàng ngày Lân đã làm đôi chân đồng hành cùng bạn đến trường.
Đôi bạn thân thường xuyên trao đổi trong quá trình học tập |
Những hôm trời nắng, mồ hôi Lân nhễ nhải ướt cả lưng áo. Những hôm trời mưa còn vất vả hơn, nhưng những ngón chân nhỏ bé của em vẫn bám chặt xuống đường để bạn yên tâm đến trường trên chính đôi chân của mình..
Đến cuối năm lớp 4, gia đình Liên mua được một chiếc xe đạp, việc đi lại nhờ đó cũng dễ dàng hơn. Nhưng buổi đầu đi xe chưa thạo, sức còn yếu, thêm vào đó đường làng lại khó đi nên hai bạn cứ bị ngã suốt. “Lúc đó em cứ ước sao con đường ngắn lại, dễ đi hơn cho bạn em bớt khổ”, Liên tâm sự.
“Nhiều lần đi xe không vững nên Lân bị té ngã, em không sao nhưng vì Lân lo cho em nên bạn cứ khóc mãi. Em thấy mình thật may mắn vì cuộc sống đã cho em có được người bạn như Lân”, Liên chia sẻ. Không chỉ là một người bạn tốt, Lân còn là một người con ngoan của gia đình, học trò giỏi của thầy cô. Suốt những năm học qua, Lân đều là học sinh tiên tiến của lớp và tham gia các hoạt động ngoại khóa rất năng nổ. Năm lớp 9, em thi học sinh giỏi và đạt giải khuyến khích môn Văn cấp huyện. Lân còn vinh dự được nhận danh hiệu đoàn viên xuất sắc trong phong trào “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh năm 2009”. Năm nào Lân cũng nhận được những phần thưởng và biểu dương trong các hoạt động của đoàn, đội của trường.
Những dòng tâm sự nói lên tình cảm của Liên với người bạn bao năm của mình |
Cô Lữ Thị Thanh Thùy, giáo viên chủ nhiệm lớp 11B8 tự hào: “Lân là một học trò rất chăm ngoan, học giỏi và giúp bạn rất chân thành. Em được các thầy cô giáo và bạn bè trong lớp rất quý mến bởi tính khiêm tốn và nghị lực vượt lên khó khăn của mình. Em không bao giờ nhận những công lao của mình trong việc giúp bạn cũng như trong học tập, đặc biệt là không thích ai nói nhiều về bản thân. Tôi đã đọc không nên lời bài văn với tựa đề “Đôi chân của tôi”, mà Liên viết về người bạn của mình”. Năm nay, đôi bạn ấy là học sinh lớp 11B8, trường THPT Lê Văn Hưu. Do điều kiện đi lại khó khăn nên Liên phải thuê trọ gần trường ở, nhưng hàng ngày Lân vẫn đều đặn đến cõng bạn tới lớp.
Theo Dân trí