Uẩn khúc vụ mất tích kỳ lạ của 5 đứa trẻ nhà Sodder

Tấm bia tưởng niệm có hình 5 đứa trẻ và vụ việc đêm Giáng sinh năm 1945.
Tấm bia tưởng niệm có hình 5 đứa trẻ và vụ việc đêm Giáng sinh năm 1945.
(PLVN) - Bất chấp mọi nỗ lực của cơ quan chức năng và gia đình, số phận của 5 đứa trẻ nhà Sodder sau vụ cháy kinh hoàng ngay đêm Giáng sinh vẫn mãi là bí ẩn không lời giải đáp gần 80 năm qua. 

Cho tới tận bây giờ, không ai dám khẳng định chắc chắn rằng cho tới giờ, 5 đứa trẻ này hiện đã qua đời hay vẫn còn sống sót.

Trong vài thập kỷ trở lại đây, bất cứ ai lái xe dọc theo tuyến đường 16 gần Fayetteville -một thị trấn nhỏ, chỉ có duy nhất một con đường chính không quá dài, nằm ở phía Tây bang Virginia (Mỹ) đều thấy một bảng thông báo, trên đó có hình ảnh của 5 đứa trẻ tóc đen. Các em là Maurice, Martha, Louis, Jennie và Betty. Trên tấm bảng còn có những thông tin suy đoán về biến cố đã xảy ra với chúng. 

Ông George Sodder sinh ra tại Tula, Sardinia (Italia) vào năm 1895 và di cư tới Mỹ vào năm 1908, khi mới 13 tuổi. Sau một thời gian làm việc trên những tuyến đường sắt ở Pennsylvania, ông đã chuyển tới Smithers (Tây Virginia) và sớm thành lập nên một công ty vận tải cho riêng mình, chuyên vận chuyển bùn đất cho các công trình xây dựng và về sau là hàng hóa và than đá.

Bức hình 5 đứa trẻ nhà Sodder.
Bức hình 5 đứa trẻ nhà Sodder.

Một ngày nọ, sự tình cờ đã đưa George gặp bà Jennie tại cửa hàng của cha bà. Tình cảm dần nảy nở đã đưa họ đến bên nhau. Sau khi kết hôn, chỉ trong vòng 20 năm (1923-1943), họ đã có 10 đứa con và định cư ở Fayetteville.

Theo lời những người địa phương, gia đình Sodder được coi là “một trong những gia đình trung lưu có uy tín nhất” tại nơi này. Câu chuyện của gia đình Sodder không khác gì phim kinh dị xảy ra vào đêm Giáng sinh năm 1945. Đã 75 năm kể từ ngày xảy ra vụ mất tích bí ẩn không lời giải đáp của 5 đứa trẻ nhà Sodder nhưng mỗi lần nhắc lại ai cũng rùng mình và tiếc thương cho số phận của chúng cũng như ông bà Sodder.

Theo đó, vụ mất tích xảy ra vào đúng ngày lễ Giáng sinh, khi mà gia đình vợ chồng George và Jennie Sodder cùng 9 người con vừa có dịp quây quần bên nhau, một người con khi đang trong quân ngũ. Đêm đó, vì háo hức với các món quà Giáng sinh của người chị Marian (17 tuổi), 5 đứa trẻ nhà Sodder gồm Maurice (14 tuổi), Martha (12 tuổi), Louis (10 tuổi), Jennie (8 tuổi) và Betty (6 tuổi), đã năn nỉ ba mẹ cho ngủ muộn hơn mọi ngày.

Sau khi dặn dò bọn trẻ không được thức chơi quá khuya, vợ chồng Jennie và George cùng 4 người con còn lại vào phòng ngủ trước. Nửa đêm khi đang ngủ, bà Jennie bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại. Bà xuống dưới nhà bắt máy. Sau khi nghe thấy giọng nói lạ của một người phụ nữ vang lên với âm thanh tiệc tùng ở đầu dây bên kia, bà nói với người này rằng đã gọi nhầm số. Trước khi cúp máy, bà còn nghe thấy tiếng cười đáng sợ của người phụ nữ ấy.

Trên đường trở lại giường, Jennie nhận ra tất cả đèn ở tầng dưới vẫn chưa được tắt. Rèm cửa thì mở toang, cửa trước cũng chưa được khóa. Trong phòng khách, cậu con trai Marion đang ngủ trên ghế sofa. Để đứa con được ngon giấc, bà lặng lẽ tắt đèn, khóa cửa, kéo rèm và trở lại phòng ngủ. Khi giấc ngủ đang dần đến với Jennie, bà có nghe thấy tiếng nổ lớn trên mái nhà, rồi kế đó là những tiếng động nối tiếp nhau.

Vụ cháy bí ẩn đêm giáng sinh.
Vụ cháy bí ẩn đêm giáng sinh. 

Một tiếng đồng hồ sau, bà lại bị đánh thức thêm một lần nữa, lần này là bởi đám khói đang phủ kín phòng ngủ. Có vẻ như ngọn lửa bắt nguồn từ phòng làm việc của ông George. Bà lập tức đánh thức chồng dậy rồi cặp đôi cùng 4 đứa con lớn thoát khỏi đám cháy thành công. Trong lúc một người con chạy sang nhà hàng xóm nhờ gọi lực lượng cứu hỏa thì ông George để cứu sống con mình đã đập vỡ kính cửa sổ để quay trở lại trong căn nhà và hành động này đã khiến ông bị thương ở cánh tay.

Ông không nhìn thấy gì ngoài khói và lửa. Các căn phòng ở tầng dưới đều bị lửa càn quét dữ dội. George biết được rằng 4 đứa con đã an toàn ở ngoài kia là Sylvia chỉ mới 2 tuổi, John (23 tuổi), Marion (17 tuổi) và George Jr (16 tuổi). Năm đứa còn lại, ông phỏng đoán có thể vẫn đang ẩn náu trong hai phòng ngủ ở cuối hành lang tầng trên.

Sau đó, ông trở ra ngoài định dùng thang trèo lại vào nhà lên gác xép nhằm giải cứu 5 đứa trẻ còn lại. Điều kỳ lạ là chiếc thang mà gia đình thường sử dụng đã biến mất, sau này người ta mới tìm thấy nó bị vứt ở một con mương gần đó. Ngay lập tức ông nảy ra một ý tưởng khác. Theo đó, ông sẽ lái một trong hai chiếc xe tải của mình tới gần ngôi nhà và trèo lên đỉnh xe để nhảy vào phòng qua cửa sổ. Đen đủi thay, xe lại không hoạt động dù ngày trước đó nó vẫn còn chạy tốt.

Ông cố gắng dùng nước mưa dự trữ trong thùng chứa thì nước đã hoàn toàn đóng băng... George mải lo lắng cho số mệnh của những đứa con mà không nhận ra rằng cánh tay anh đã ròng ròng máu chảy, còn họng đã khản đặc vì kêu gào gọi tên của những đứa trẻ. Cô con gái Marion đã chạy tới ngôi nhà của một người hàng xóm để gọi điện cho Sở cứu hỏa Fayetteville, nhưng cái cô bé nhận được chỉ là những tiếng tút tút kéo dài.

Một người hàng xóm khác thấy cột khói bốc lên từ nhà George cũng gọi cho cơ quan này từ một quán rượu gần đó nhưng không có ai bắt máy. Mọi nỗ lực đều bất thành, người cha chỉ còn biết lạc giọng gào gọi con giữa biển lửa và không để ý thấy cơ thể mình cũng đã đầy thương tích. Sở cứu hỏa địa phương chỉ cách nơi xảy ra hỏa hoạn khoảng 4km nhưng không một ai trong đội cứu hỏa tới ứng cứu. Cho đến 8h sáng cùng ngày người ta mới thấy xuất hiện lực lượng cứu hỏa.

Lúc này ngôi nhà của George chỉ còn là một đống tro tàn. Điều lạ lùng hơn nữa xảy ra là khi đám cháy được khống chế và mọi người có thể quay trở lại bên trong thì lại hoàn toàn không thấy bất cứ dấu vết nào còn lại của cả 5 đứa trẻ không may mắn - dù các chuyên gia đánh giá ngọn lửa do vụ cháy không đủ để thiêu rụi hoàn toàn các thi thể.

Nguyên nhân đám cháy sau đó được xác nhận là do chập điện, dù câu hỏi được đặt ra là trong lúc đó, những ngọn đèn treo trên cây Giáng sinh bên ngoài nhà vẫn sáng, chưa kể ông George mới chỉ kiểm tra lại hệ thống điện nhà mình cách đó chưa lâu.

Thời điểm đó, khi tin tức về 5 đứa trẻ tràn ngập trên khắp các báo, một tài xế xe buýt đứng ra làm nhân chứng, khẳng định ông đã nhìn thấy một đám người ném những trái bom lửa vào Sodder khi chạy ngang qua khu vực này. Ngoài ra, cảnh sát cũng không loại trừ khả năng bọn trẻ bị băng đảng xã hội đen bắt cóc và vụ hỏa hoạn chỉ là thủ thuật che mắt mọi người. Song, nhân viên điều tra lại không tìm ra chút manh mối nào khi lần theo giả thiết này.

Sau đó, ngay trước thềm năm mới, văn phòng của cơ quan điều tra đã ban hành 5 tờ giấy chứng tử cho 5 đứa trẻ xấu số này, quy nguyên nhân một cách chung chung là “tử vong do cháy hoặc ngạt thở”...

(Còn nữa) 

Tin cùng chuyên mục

Đảo Hans là một đảo đá nhỏ không có cư dân sinh sống.

Hồi kết của “Cuộc chiến tranh yên bình nhất thế giới”

(PLVN) - Cuộc tranh chấp giữa Canada và Đan Mạch về chủ quyền đối với đảo Hans ở vùng Bắc Cực được đặt cho biệt danh là “Cuộc chiến tranh yên bình nhất trên thế giới” vì ở nơi đây chưa từng xảy ra xô xát hay giao tranh vũ trang giữa hai bên.

Đọc thêm

Châu lục không còn dễ thu phục

Các nhà lãnh đạo tham dự Thượng đỉnh châu Mỹ lần 9 tại Los Angeles (Mỹ).
(PLVN) - Tổng thống Mỹ Joe Biden không phải chẳng đạt được kết quả gì nhưng cũng không thể toại nguyện về kết cục của Hội nghị cấp cao của các nước châu Mỹ lần thứ 9 vừa qua.

Chấm dứt hủ tục đáng sợ của nhiều bộ tộc Nigeria

Chấm dứt hủ tục đáng sợ của nhiều bộ tộc Nigeria
(PLVN) - Đối với các bộ lạc thổ dân ở Nigeria, việc rạch thân để tạo ra các vết sẹo là một nghi thức khá phổ biến và có từ rất lâu đời. Tùy từng bộ lạc, việc rạch thân sẽ diễn ra theo nhiều cách khác nhau, cùng với quan niệm về giá trị của những vết sẹo cũng khác nhau.

Bên lề sân cỏ (Kỳ 1): Lịch sử hình thành và chinh phục cả thế giới của bóng đá

 Tống Thái Tổ Triệu Khuông Dận (927-976 sau CN) chơi xúc cúc cùng các cận thần.
(PLVN) - Bóng đá được cho rằng đã xuất hiện từ thời đại Chiến Quốc và phiên bản cổ xưa nhất với đầy đủ các kỹ thuật là môn xúc cúc (các tên gọi khác: tháp cúc, đạp cúc, túc cúc) của Trung Quốc. Tuy vậy, phải tới thế kỷ 18, bóng đá mới trở nên phổ biến và phát triển rầm rộ, đặc biệt là ở các nước châu Âu.

Ô nhiễm môi trường - “sát thủ” nguy hiểm hơn cả bệnh tật, chiến tranh

Ảnh minh họa.
(PLVN) - Một nghiên cứu được công bố trên tạp chí y khoa danh tiếng The Lancet mới đây cho biết, ô nhiễm môi trường, bao gồm ô nhiễm không khí, nước và đất là nguyên nhân gây ra cái chết của 9 triệu người mỗi năm, nhiều hơn số người tử vong do các bệnh nguy hiểm như AIDS, ho gà, sốt rét; hay khủng bố và chiến tranh.

Ranh giới nào cho luật?

Mỹ, EU, NATO và đồng minh cho rằng Nga đã bất chấp luật pháp quốc tế khi phát động chiến sự ở Ukraine.
(PLVN) - Chiến sự từ hơn 100 ngày nay ở Ukraine không những chỉ làm chấn động thế giới về chính trị an ninh mà còn đặt luật pháp quốc tế trước nhiều câu hỏi mà không biết đến khi nào mới có được câu trả lời.

EU cấm vận Nga xuất khẩu dầu lửa

(ảnh minh họa).
(PLVN) - Sau gần 1 tháng dàn xếp bất đồng quan điểm trong nội bộ, Liên minh châu Âu (EU) đã nhất trí thông qua chủ trương ngừng nhập khẩu dầu lửa của Nga.

Luẩn quẩn và bế tắc

22 nạn nhân thiệt mạng trong vụ xả súng ngày 24/5/2022 tại trường tiểu học Robb (bang Texas, Mỹ).
(PLVN) - Ở nước Mỹ, chỉ trong khoảng thời gian rất ngắn xảy ra liên tiếp 2 vụ xả súng khiến cho nhiều người bị thiệt mạng và gợi lại cả chuỗi dài những vụ việc tương tự đã từng xảy ra trong quá khứ.

Kỳ dị chó cún được bầu làm Thị trưởng ở nước Mỹ

Một tân “Thị trưởng chó cún” ở thị trấn Rabbit Hash.
(PLVN) - Rabbit Hash là một thị trấn nhỏ tại bang Kentucky (Mỹ). Đã từ lâu, đảm nhiệm danh nghĩa Thị trưởng của thị trấn đã không còn thuộc về con người. Tổng cộng 5 “Thị trưởng chó cún” đã giữ chức vụ này với nhân vật đắc cử gần nhất là chú chó tên là Wilbur.

Danh họa Picasso và quá khứ “bị hắt hủi” ở Pháp

Chân dung Picasso.
(PLVN) - Ít người biết rằng, danh họa nổi tiếng thế giới Picasso lúc sinh thời, trong suốt gần nửa thế kỷ, ông bị coi là kẻ ăn nhờ ở đậu, là “phần tử nước ngoài nguy hiểm” và bị từ chối cho nhập quốc tịch Pháp.