Mối tình thủy chung, son sắt của cặp vợ chồng cựu binh

Hạnh phúc tuổi xế chiều của ông Thiềng, bà Thắng.
Hạnh phúc tuổi xế chiều của ông Thiềng, bà Thắng.
(PLO) - Dù đã được nghe nhiều những chuyện tình về vợ chờ chồng trong chiến tranh, những cuộc đoàn tụ đẫm nước mắt của những cặp vợ chồng trên mọi miền Tổ quốc, nhưng có lẽ câu chuyện tình của ông Thiềng, bà Thắng lại mang một màu sắc khác. 

Lời hẹn ước của anh lính và cô thanh niên xung phong

Đã hơn 40 năm trôi qua, câu chuyện tình của hai ông bà vẫn chưa phút giây nào mất đi sự cháy bỏng cũng không thiếu phần lãng mạn. Bên cái se se lạnh của những ngày đầu đông cuối năm 2016, câu chuyện về tình yêu của hai ông bà dần được hiện lên bên bát nước chè xanh nghi ngút hơi ấm.

Ông Nguyễn Văn Thiềng (SN 1949, trú tại xã Quỳnh Châu, Quỳnh Lưu, Nghệ An) sinh ra trong một gia đình nghèo, có truyền thống cách mạng. Học đến lớp 10 thì nhận được giấy báo nhập học Đại học Tổng hợp Khoa Văn, xếp bút nghiên, Thiềng xung phong ra trận vì miền Nam theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ quốc.

Năm 1969, Thiềng trở thành lính đặc công, Tiểu đoàn 31, Quân khu IV tham gia chiến đấu ở mặt trận Bình Trị Thiên, năm 1971 thì được điều ra Bắc tiếp tục huấn luyện để năm 1972 vào chiến đấu ở khu vực Tây Nam bộ. 

Cô thiếu nữ Hồ Thị Thắng (SN1953, người cùng xã) là một thiếu nữ cùng khác làng với Thiềng, học xong lớp 10 cũng tham gia dân công hỏa tuyến, làm thanh niên xung phong sửa chữa đường cho bộ đội ta hành quân, vận chuyển người, lương thực, vũ khí vào miền Nam.

Trong một lần về phép, được biết hai gia đình đã đi lại với nhau, hứa gả con cho nhau hẹn ngày hòa bình sẽ cưới, Thiềng về nhà gặp vợ sắp cưới cũng ngượng ngùng không kém. Sau đó là những ngày dài Thiềng đi biền biệt, hai người chỉ liên lạc với nhau bằng thư tay.

Năm 1971, Thiềng bắn súng được 27 điểm, được thủ trưởng đơn bị tặng cho quyển sổ tay anh không dám dùng mà mang về tặng lại cho người yêu, đó cũng là cuốn sổ để Thắng dừng để viết lại những dòng nhật ký nhớ người yêu. Lật giở cuốn nhật ký với những tờ giấy ố vàng, nhiều nét chữ đã nhòe do thời gian ghi lại những dấu mốc thời gian, tình cảm yêu thương riêng tư của người con gái và cả những dòng thư người yêu gửi cho mình. Những lá thư dọc đường hành quân anh viết vội gửi về, bà Thắng đọc xong lại chép lại trong cuốn sổ và luôn mang theo bên mình.

Năm 1972, trong trận đánh vào căn cứ địch ở Hiệp Hòa (Long An) Thiềng bị thương nặng vào đầu, mắt dính hơi cay, không kịp rút quân cùng đồng đội và bị địch bắt. Bị thương nhưng vào ngục cũng bị địch tra trấn để moi móc thông tin nhưng không thành, chúng lại quay sang mua chuộc bằng những lời lẽ có cánh nhưng cũng không đem lại kết quả gì. Cuối cùng thì Thiềng bị liệt vào thành phần nguy hiểm nhốt biệt giam vào xà lim Hố Nai, Biên Hòa.

Cũng từ đó, Thắng không còn nhận được thư tay của Thiềng nữa, sau này mới biết là anh bị bắt. Thắng càng lo lắng thêm khi nhiều người nói địch bắt thì lành ít dữ nhiều, dễ mà bị đánh chết… chị vẫn tự động viên mình là chưa có giấy báo tử thì anh đang còn sống và tiếp tục chờ đợi.

Sắt son một lời thề

Do vết thương không được chữa trị đôi mắt Nguyễn Văn Thiềng mờ dần, mờ dần và không nhìn thấy gì, đến năm 1973 sau khi Hiệp định Pari được ký kết, Thiềng được đưa ra Bắc chữa trị tại Quân khu Việt Bắc. Người lính trẻ bị mù cả hai mắt, sức khỏe mất 95%, không dám đối diện với gia đình, với người yêu nên mãi không dám viết thư về nhà.

Thắng nghe tin người yêu hiện đang ở miền Bắc chữa trị vội vàng bắt tàu ra tìm kiếm, nhưng đi khắp nơi mà vẫn chẳng thấy người thương binh nào tên Thiềng, đi hỏi khắp các bệnh viện quân đội nhưng đều vô vọng. Trở về quê, không còn cách nào khác, bà chỉ còn biết đợi… Sau này mới biết, thời gian đó Thiềng đang chữa trị tại trại điều dưỡng thương binh Vĩnh Phú (Vĩnh Phúc bây giờ). 

“Ngày đó buồn tủi lắm, cũng nhớ quê, nhớ nhà, nhớ gia đình, nhớ người yêu lắm chứ nhưng mắt đã không thể nhìn thấy gì. Sức khỏe còn không tự lo được cho bản thân mình nên cũng không dám nghĩ xa hơn, do đó không dám viết thư về nhà. Sau này có người báo tin là gia đình vẫn đang an toàn, mọi người vẫn khỏe, Thắng vẫn đang chờ tôi… khi đó tôi không biết mình phải làm gì…”, ông Thiềng kể.  

Suy nghĩ mãi, cuối cùng Thiềng cũng biên thư về quê, nhận được thư cả nhà vui sướng biết Thiềng đang sống, nhìn dòng chữ không như trước bà Thắng biết ngay Thiềng bị thương ở đâu đó, bà tái bút hỏi địa chỉ bảo người yêu về nhà. Rồi năm 1974, Thiềng về phép lần đầu tiên sau thời gian bị thương, “Gặp nhau anh bảo “Em đi lấy người khác đi. Anh biết em thương anh, nhưng đừng lấy anh mà khổ cả đời…”, Tôi đã chờ đợi anh được mấy chục năm nay nên dứt khoát trở lời luôn: “Không được, anh vì Tổ quốc mà ra trận giờ trở về là may mắn lắm rồi. Bao nhiêu người họ đợi đến hàng chục năm rồi mà chồng hi sinh không về được, còn khổ hơn mình” thế rồi cả hai ôm nhau khóc…”, bà Thắng kể lại.

Vượt qua những dị nghị của lòng người đời, bất chấp những mặc cảm của chàng trai thương binh mù Thắng quyết định đến với Thiềng dù cả hai bên gia đình đều tỏ ra ái ngại. Tháng 8/1975, một đám cưới nhỏ được tổ chức để chứng dám cho ngày hai người trở thành chồng vợ. Xong đám cưới, đưa chồng ra viện điều dưỡng, bà Thắng vội vã trở về quê để chăm lo công việc gia đình.

Rồi hạnh phúc càng thêm đong đầy khi những đứa con lần lượt ra đời, dù làm cho đôi vai bà Thắng thêm nặng trĩu nhưng ai cũng vui lắm. Lần lượt 4 đứa con chào đời, bà có thêm động lực lao động, ông thoải mái tinh thần hơn để chữa trị bệnh. Năm 1991, ông Thiềng được chuyển về Trung tâm điều dưỡng thương bệnh binh Nghệ An để điều trị cho gần nhà tiện hơn cho việc về nhà. Giờ đây, 5 đứa con của hai ông bà đã khôn lớn trưởng thành, hai ông bà vẫn vui vẻ sống với nhau trong căn nhà nhỏ, cười nói líu lo như ngày mới yêu nhau… 

Đọc thêm

Trung tâm hỗ trợ phụ nữ và trẻ em gái bị bạo lực: Nơi bình yên tìm về

Ngôi nhà Ánh Dương ở Thanh Hóa chính thức đi vào hoạt động từ tháng 1/2022. (Ảnh: HLHPNVN)
(PLVN) -  Với nạn nhân bị bạo lực giới nói chung và bạo lực gia đình nói riêng, để “bình yên tìm về” là cả một hành trình dài. Nhưng qua mô hình Trung tâm dịch vụ một cửa hỗ trợ phụ nữ và trẻ em gái bị bạo lực - Ngôi nhà Ánh Dương, trong hành trình đó, họ không đơn độc. Với nhiều người, hạnh phúc, bình yên đã thực sự trở lại.

Ngăn chặn ma túy “núp bóng” thuốc lá điện tử

Hiện nay chỉ có một số ít cơ quan có năng lực xét nghiệm phát hiện ma túy tổng hợp được như: Viện Giám định Pháp y – Bộ Y tế, Viện Khoa học hình sự - Bộ Công an. (Nguồn ảnh: Thanh Loan)
(PLVN) -  Trong những năm gần đây, các sản phẩm thuốc lá thế hệ mới hay còn gọi là thuốc lá mới đã xuất hiện trên toàn thế giới với hai dòng sản phẩm chính là thuốc lá điện tử và thuốc lá làm nóng. Thứ trưởng Bộ Y tế Trần Văn Thuấn cho hay, khoảng từ năm 2015, các sản phẩm thuốc lá mới bắt đầu du nhập vào Việt Nam và nhanh chóng thu hút giới trẻ.

Thuốc lá điện tử gây ảo giác, loạn thần

4 trường hợp là học sinh nhập viện do ngộ độc sau khi hút thuốc lá điện tử. (Ảnh: Bệnh viện Bãi Cháy)
(PLVN) - Thời gian qua, tại một số bệnh viện đã tiếp nhận một số bệnh nhân đến điều trị có liên quan đến hút thuốc lá điện tử. Điều đáng lưu ý là hầu hết, bệnh nhân đến bệnh viện do có dấu hiệu đau đầu, lo âu, mất ngủ, rối loạn hoảng sợ, có một vài trường hợp có dấu hiệu loạn thần, ảo giác. Vấn đề này ảnh hưởng rất lớn đến sức khỏe tâm thần của người sử dụng.

Sôi nổi Hội thi “Nghi thức Đội TNTP Hồ Chí Minh” tỉnh Bạc Liêu

Sôi nổi Hội thi “Nghi thức Đội TNTP Hồ Chí Minh” tỉnh Bạc Liêu
(PLVN) - Hòa chung không khí thi đua sôi nổi của thiếu nhi cả nước, thiếu nhi Bạc Liêu đã và đang ra sức thi đua rèn luyện, học tập, thực hiện các công trình, phần việc Măng non lập thành tích chào mừng để kỷ niệm 82 năm Ngày thành lập Đội TNTP Hồ Chí Minh (15/5/1941 – 15/5/2023), làm quà nhân kỷ niệm 133 năm Ngày sinh của Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 – 19/5/2023).

Đừng coi thường say nóng, say nắng

Ảnh minh họa. (Nguồn: baochinhphu.vn)
(PLVN) -  Dù miền Bắc mới bước vào đợt nắng nóng gay gắt diện rộng thứ 2 kể từ đầu mùa nhưng nhiệt độ cao nhất ở nhiều nơi mấy ngày qua đều chạm hoặc vượt ngưỡng 40 độ C. Dự báo, thời gian tới sẽ xuất hiện nắng nóng nhiều hơn và gia tăng về cường độ trên phạm vi toàn quốc.